Cô gái bỏ Sài Gòn về Đà Lạt, tự tay dựng homestay tuyệt đẹp giữa núi đồi
Mang số tiền tích lũy trong 4 năm làm việc tại Sài Gòn về Đà Lạt để theo đuổi giấc mơ nhưng đã có lúc, Ngọc Quyền khóc trong tủi hờn, muốn từ bỏ để trở về nơi xô bồ, bon chen ban đầu.
Mai Nữ Ngọc Quyền (sinh năm 1993) là một cô gái quê ở vùng đất nắng gió Phan Rang. Năm 18 tuổi, như bao bạn bè cùng trang lứa, Quyền cũng ước mơ được đến Sài Gòn học tập.
Tốt nghiệp đại học, Quyền làm nhân viên văn phòng, mảng đào tạo và tuyển dụng nhân sự trong 4 năm. Công việc ổn định, mức lương ổn định nhưng Ngọc Quyền lại dần mất đi sự hứng thú, nhiệt huyết và muốn thoát khỏi sự “ổn định” đó.
Năm 2019, sau hơn một năm trăn trở, Quyền quyết định gói ghém hành trang và toàn bộ số tiền tích lũy lâu nay để rời Sài Gòn tới Đà Lạt.
“Thời điểm đó, mình không còn tìm thấy niềm vui trong các mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, mệt mỏi với cái nóng bức, ngột ngạt, bụi bặm, kẹt xe của Sài Gòn vào giờ tan tầm. Sau một vài chuyến tới Đà Lạt, mình khao khát được tới đây, không bon chen, sống thảnh thơi giữa thiên nhiên”, Quyền chia sẻ mong ước.
Tất nhiên hành trình “bỏ phố về quê” không chỉ có màu hồng. Đã có lúc, cô gái 28 tuổi định “rời quê về phố”.
Căn homestay do Quyền tâm huyết thực hiện.
Khi về Đà Lạt, Quyền xin làm nhân viên buồng phòng của một homestay. Từ vị trí người tuyển dụng, Quyền chuyển sang quét nhà , dọn phòng, lau chùi WC, trồng rau, nấu ăn… và rất nhiều việc không tên khác.
“Mục tiêu của mình là vừa làm, trải nghiệm, vừa học hỏi, trau dồi kĩ năng dịch vụ, tìm kiếm hướng đi riêng cho việc xây dựng homestay riêng. Do đó mà mình không ngần ngại, tránh né công việc nào”, Quyền chia sẻ.
Sau một thời gian, Quyền nhận ra, muốn có một homestay ưng ý khách thì phải đặt mình vào vị trí của khách. “Là một người bận rộn, khi tới Đà Lạt, mình muốn làm gì? Mình muốn sống trong một không gian thoải mái, gần gũi thiên nhiên: sáng mở cửa ra là nghe tiếng chim hót, chiều thảnh thơi ngồi giữa thung lũng ngắm hoàng hôn, cách xa khói bụi và ồn ào đô thị. Và khách hàng của mình cũng mong muốn như vậy!”, Quyền cho biết.
Quyền dành số tiền tích lũy 4 năm ở Sài Gòn đầu tư vào một quán trà. "Thời điểm đó mình có khoảng 200 triệu tiền vốn - khoản tiền này khá khó để mở homestay tại Đà Lạt. Do đó mình mở quán trà, khi kinh doanh ổn, mình sang nhượng, vay thêm chị gái để mở homestay 8 phòng với chi phí khoảng 700 triệu", Quyền cho biết.
Sau một thời gian, kinh doanh thuận lợi, cô tiếp tục sang nhượng, dành tiền đầu tư vào dự án homestay xa phố, có vườn rộng, diện tích lên tới 4000m2.
“Tất nhiên là mình không có đủ 100% vốn nên phải kêu gọi đầu tư. Với một homestay rộng 4000m2 ở Đà Lạt, số vốn đầu tư cần ít nhất 800 - 900 triệu", Quyền cho biết.
Đến một thành phố xa lạ: không mối quan hệ, không gian đình, không bạn bè nên Quyền gặp không ít khó khăn từ quá trình tìm thuê đất, xây dựng, tới đón khách…
Với mong muốn xây dựng một căn homestay riêng tư, gần thiên nhiên nên Quyền thuê mảnh đất khá xa trung tâm, địa hình trắc trở. Khu đất nằm ở cuối con đường Vạn Thành - Tà Nùng.
“Nhiều người khuyên mình đừng mở homestay tại đây vì quá xa trung tâm, không ai biết tới. Nhưng mình hiểu mục tiêu của mình. Homestay mình hướng tới là ngôi nhà nghỉ dưỡng thực sự, nơi các gia đình, khách hàng được sống thuần thiên nhiên”, Quyền chia sẻ.
Quyền ấp ủ ước mơ về một căn homestay nằm giữa thiên nhiên.
Ở đây, việc lắp đặt đường nước, vận chuyển nguyên vật liệu xây dựng, hàng hóa khó khăn. Để tiết kiệm chi phí, cô gái nhỏ nhắn, mảnh khảnh tự bưng bê, vác cả những đồ nặng.
“Không có sức khỏe, thể lực kém, thiếu kinh nghiệm nên nhiều lần mình khóc trong bất lực khi loay hoay ngày này qua ngày khác với hệ thống điện, nước. Có những đêm mất điện, mình ngồi một mình giữa thung lũng tối đen, vừa mệt mỏi, vừa sợ hãi, chỉ muốn bỏ cuộc để về thành phố”, Quyền nhớ lại.
Đà Lạt đúng là rất đẹp trong mắt du khách nhưng ở đây lâu dài, Quyền mới thấy sự khắc nghiệt của thời tiết tây nguyên.
Có thời điểm mưa rả rích nhiều tháng liền nên quá trình làm nhà khó khăn, chậm trễ. Có khi mưa lớn, trong nhà dột như ngoài trời; bão tới thì hất tung nóc mái… Chật vật mãi, căn nhà mới hoàn thành.
Nhưng những khó khăn đó chưa thấm vào đâu so với “cú đánh” từ dịch Covid-19. Sáu tháng dịch bệnh diễn biến căng thẳng, du lịch ngưng trệ, homestay không thể đón khách nên dần xuống cấp…
“Lại một lần nữa mình định bỏ về Sài Gòn khi nhiều tháng không có thu nhập, mất phương hướng. Trong khi đó, chi phí thuê nhà, bảo trì điện nước vẫn phải chi trả”, Quyền tâm sự.
Khi tưởng chừng phải từ bỏ ước mơ, Quyền quyết định một lần nữa kêu gọi đầu tư - mà chủ đầu tư không phải ai xa lạ, chính là chủ nhà.
“Vốn học quản trị kinh doanh nên để "cứu" homestay, mình đã lập bảng kế hoạch phát triển, chiến lược lâu dài, trình bày rõ khả năng thu hồi vốn. Với tâm huyết của bản thân mình cộng thêm kĩ năng thuyết phục tích lũy được sau nhiều năm làm việc, anh chị chủ nhà không chỉ hỗ trợ mà còn sẵn lòng đầu tư, đồng hành cùng mình. Điều đó thật may mắn và quá tuyệt vời”, Quyền chia sẻ. Cô cũng cho biết, để về Đà Lạt khởi nghiệp, các bạn trẻ rất cần có kĩ năng quản trị, kêu gọi đầu tư.
Quyền thực lòng thừa nhận, quãng thời gian đầu về Đà Lạt, việc “tập luyện” sống một mình, làm mọi việc từ lau dọn, chùi nhà vệ sinh, trồng cây, sửa điện, nước… đã giúp cô rèn cả kĩ năng và ý chí.
“Mình nghĩ bất cứ bạn trẻ nào muốn bỏ phố về quê đều cần một thời gian “sống thử” để cảm nhận rõ về nơi mình lựa chọn, xem mình có thực sự phù hợp ở đó hay không”, Quyền chia sẻ.
Mỗi lần đứng trước khó khăn, tưởng chừng phải tạm dừng ước mơ, bỏ trốn về thành phố, Quyền lại nghĩ về lí do bắt đầu. Cô gái Phan Rang nhỏ nhắn, mảnh khảnh nhưng có sự bền bỉ, nhiệt huyết.
Mỗi góc trong homestay đều được Quyền dày công chăm chút. Với kinh phí hạn hẹp, cô chủ yếu tự làm.
Quyền vừa là người đón khách, dọn phòng, chăm sóc khách hàng, vừa làm vườn...
Không gian ấm cúng tổ chức tiệc tối tại homestay.
Quyền tự cuốc đất, trồng rau củ sạch. Rau củ vườn nhà cũng được dùng để chế biến món ăn, đồ uống cho du khách.
Những ngày gần đây, Mai Quyền tự tay gấp rút sang sửa homestay, xây dựng thêm một quán cà phê xinh xắn nằm trong khuôn viên, sẵn sàng mở cửa đón khách...
Nhầm lẫn về workcation và những bi hài được các bạn trẻ kể lại qua một thời gian “vừa làm vừa chơi“.