24 giờ trong khu cách ly: Trải nghiệm khó quên

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

Khuya 24-6, tôi nhận được 1 cuộc gọi. Một giọng nữ rất ấm áp, nhẹ nhàng cất lên: "Em ơi, cả nhà mình chuẩn bị đi cách ly em nhé! Theo chỉ đạo từ thành phố, không sao đâu. Chị bên y tế phường nè, tí nữa xe đến đón nha em".

Chị dặn tôi chuẩn bị đồ dùng sinh hoạt cơ bản, bên quân đội sẽ cung cấp nhu yếu phẩm đầy đủ.

Nỗi lo nhẹ dần

Vì trước đó tôi đã chuẩn bị tâm lý nên bình tĩnh chỉ dẫn cho mọi người trong quán thu xếp để đi cách ly. Một, hai người trong quán lúc này om xòm, cứ loay hoay mãi không xong. Tôi trấn an từng chút để các bạn hiểu và làm theo. 40 phút sau, xe đến đưa chúng tôi đi trong tiếng còi hụ liên hồi.

Chúng tôi được đưa đến một trung đoàn. Các anh thông báo mọi người lên đúng phòng, lát nữa sẽ lấy mẫu, sau đó ngày mai sẽ được cấp đồ ăn sáng, trưa, chiều theo giờ quy định trên bản nội quy mỗi phòng. Rồi nào tầm giờ đó mọi người được cấp đầy đủ khăn, bàn chải, kem đánh răng, dầu gội, khẩu trang, dung dịch sát khuẩn, mùng mền chiếu gối.

Nỗi lo nhẹ dần, không còn nặng nề như lúc trên xe nữa. Lên phòng, các em cũng hơi nhăn nhó, khó chịu một lúc, rồi ai nấy cũng tự lên giường thực hiện 5K, trằn trọc khó ngủ và dần thiếp đi.

24 giờ trong khu cách ly: Trải nghiệm khó quên - 1

Uống nhiều cam chanh để tăng sức đề kháng với dịch bệnh - Ảnh: BÔNG NGUYỄN

Buổi sáng, tiếng loa gọi vang vọng vào tới tận phòng: "Mời bà con xuống nhận đồ ăn sáng!". Tôi mắt nhắm mắt mở rửa tay sát khuẩn và đeo khẩu trang xuống tầng 1 nhận bữa sáng 4 phần cho nhân viên và tôi. Sau đó, chúng tôi vệ sinh phòng ốc đầy đủ. Tôi khá hài lòng vì có đầy đủ các chất tẩy rửa cơ bản được cấp. Phòng khá sạch sẽ, có quạt, cửa sổ thoáng mát. Bữa sáng đầy đủ trái cây, tinh bột, sữa. Cơm trưa, chiều đều đúng giờ: Sáng 6 giờ-6 giờ 30; trưa 11 giờ -11 giờ 30; chiều 18 giờ-18 giờ 30.

Mỗi buổi trưa, chiều có đầy đủ thịt, rau, trứng, cá, canh. Cơm thì chỉ có dư chứ không bao giờ thiếu. Nước uống trong phòng thiếu thì xuống lấy ở khu vực họ cấp hằng ngày.

24 giờ trong khu cách ly: Trải nghiệm khó quên - 2

Bữa cơm trong một khu cách ly tập trung ở Phú Yên - Ảnh: BÔNG NGUYỄN

Một thực đơn cho cả 1 ngày như thế khác nào ở khách sạn 2 sao. Chỉ khác là ở khách sạn bày biện từng món, từng phần và cách phục vụ chu đáo hơn tí thôi. Một số người không thích ăn cơm hộp, nhà có người nấu, đóng hộp đem vô cổng, nhờ các anh chuyển giúp vào hoặc ship món từ bên ngoài đem vô. Nói chung ban quản lý khu cách ly tạo điều kiện cho mỗi cá nhân ăn uống theo sở thích, miễn là thực hiện đúng quy định, ăn ở giữ vệ sinh chung.

Đừng sợ cách ly tập trung!

Khi nghe tin mình chuẩn bị đi cách ly, chúng ta sợ sốt vó. Nào sợ vào đó ăn ngủ làm sao, ở nhà ai lo nhà cửa, con nhỏ. Rồi nỗi lo khách hàng, tài chính. Rồi mình có bề gì không ta? Nói chung trăm thứ sợ.

Chúng ta càng sợ mang tiếng thì tâm lý càng đè nặng, nỗi sợ sẽ dần lấn át. Đừng sợ bà con, xóm làng nói ra nói vào cũng đừng giận ai đó khi bị người ta đổ trách mặc dù bạn bị họ nói khó nghe. Bởi họ suy nghĩ ban đầu cũng giống như ta. Tôi ban đầu cũng trách họ sao đến quán ăn của mình ác dữ vậy, để phải làm phiền lòng khách hàng.

Tất cả chúng ta có cùng suy nghĩ như nhau nhưng tùy vào hoàn cảnh, tuổi tác, tính cách mà thể hiện ra bên ngoài nóng lạnh, bình tĩnh hay kiềm chế khác nhau. Đừng giận ai đã từng đến với mình và cũng đừng giận sao tự trách mình đến đó! Đừng đặt câu hỏi trong đầu tại sao hôm đó phải chi mình đừng đến, đừng trút lên bản thân quá nhiều áp lực, quá nhiều thông tin phiền nhiễu để rồi hành động thái quá lên.

Trước hết, mục đích cách ly của cơ sở y tế là hạn chế chúng ta ra đường, hạn chế tiếp xúc với người khác, hạn chế dịch lây lan nhanh hơn khi chưa truy vết hết người tiếp xúc F0. Vì vậy, chúng ta đừng sợ đến cơ sở y tế khai báo và cũng đừng sợ khi đi cách ly tập trung.

Trước hết, mình cách ly tập trung hay cách ly tại nhà là để bảo vệ chính mình, rồi đến gia đình và cộng đồng. Chúng ta sống chậm lại cũng đâu có gì phải lo lắng. Nếu như chúng ta vô tình lướt qua FO thì đâu phải lỗi của chính chúng ta. Lỗi của chính mình là không tự tin và không tự giác, tự mình cách ly mình, khi nghe có thông tin liên quan.

Chúng ta tự ra y tế phường xã gần nhất để khai báo. Đó cũng là hành động thiện lương và là hành động đi trước virus một bước.

Một ngày sinh hoạt trong khu cách ly tập trung như câu cửa miệng chúng ta thường hay nói vui: Xem như một kỳ nghỉ dưỡng du lịch vậy thôi!

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

Anh Bông Nguyễn, đầu bếp, chủ một quán ăn ở TP Tuy Hoà, tỉnh Phú Yên (Báo Người lao động)

CLIP HOT