Florence, hay Firenze theo cách gọi của người Ý, không chỉ là một thành phố. Đó là một “bảo tàng sống”, là cái nôi đã nuôi dưỡng cả một thời kỳ Phục hưng rực rỡ.
Người ta thường bảo, đến Florence là chạm vào lịch sử, để rồi ngỡ ngàng nhận ra mình đang bước đi giữa những tuyệt tác của nhân loại. Hành trình du lịch nước Ý của tôi tại Florence cũng bắt đầu bằng một khoảnh khắc choáng ngợp như thế.
Chiều vàng rực rỡ ở Florence. Khi tôi bước chân vào quảng trường Piazza del Duomo, ánh hoàng hôn đổ lên mái vòm cổ tích khiến trái tim không khỏi lao xao. Đây đích thực là thành phố của nghệ thuật và cảm xúc. Florence không ồn ào, không vội vã. Đứng giữa quảng trường, tôi chỉ muốn để nắng nhuộm qua vai, nghe tiếng chuông chiều vọng về từ xa, và để lòng mình mênh mang sau những chuyến đi dài. Đó là lời chào không thể ngọt ngào hơn, thôi thúc tôi bắt đầu hành trình “giải mã” vẻ đẹp của thành phố này từ những góc nhìn độc đáo nhất.
Toàn cảnh Florence nhìn từ trên cao.
Quảng trường Piazza del Duomo: Trái tim tôn giáo và nghệ thuật
Piazza del Duomo chính là linh hồn của Florence, một quần thể kiến trúc đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Đây không chỉ là trung tâm tôn giáo mà còn là nơi hội tụ những tinh hoa nghệ thuật bậc thầy. Đứng ở đây, vây lấy quanh bạn là ba công trình vĩ đại: nhà thờ chính tòa Florence (Duomo) nổi bật với mái vòm khổng lồ bằng gạch đỏ, một kỳ quan kỹ thuật của kiến trúc sư Filippo Brunelleschi; giếng rửa tội Thánh John cổ kính; và tháp chuông Giotto thanh thoát vươn cao. Chính trong không gian kỳ vĩ ấy, mọi sự hối hả dường như tan biến, chỉ còn lại cảm giác bình yên và choáng ngợp trước di sản hàng thế kỷ.
Nhà thờ chính tòa Florence cổ kính, mang đậm nét kiến trúc Gothic.
Piazza del Duomo là trung tâm tôn giáo và nghệ thuật của Florence.
Khung cảnh mang đậm nét cổ điển của kiến trúc Phục hưng khiến nhiều du khách mê mẩn.
Chạm đến bầu trời Florence từ tháp chuông Giotto
Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm với dự định chinh phục một trong những công trình ấy. Vì không kịp mua vé lên mái vòm Duomo, tôi quyết định leo tháp chuông Giotto. Ai ngờ, lựa chọn có phần “bất đắc dĩ” này lại trở thành điểm nhấn đáng nhớ nhất trong chuyến đi.
Tháp chuông Giotto cao chót vót.
Hành trình leo hơn 400 bậc thang trong làn gió sáng se se là một thử thách nhỏ. Bù lại, phần thưởng ở trên đỉnh thật sự khiến người ta phải ngỡ ngàng. Từ đây, Florence đẹp đến mức muốn ngất đi. Toàn cảnh thành phố hiện ra với vạn mái ngói đỏ Wah san sát, nổi bật trên nền trời là mái vòm uy nghi của Duomo – kiệt tác của Brunelleschi. Phía xa, pháo đài Palazzo Vecchio vươn cao giữa lòng thành cổ, dòng sông Arno lấp lánh như một dải lụa mềm uốn quanh phố, còn ngọn đồi Fiesole thì mơ màng dưới ánh bình minh. Đứng trên đỉnh tòa tháp Gothic tuyệt mỹ này, tôi không chỉ ngắm nhìn một thành phố, mà còn đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật sắp đặt hoàn hảo của lịch sử.
Pháo đài Palazzo Vecchio trầm mặc.
Ngọn đồi Fiesole mơ màng dưới ánh bình minh.
Dòng sông Arno lấp lánh, nhìn tựa như một dải lụa mềm vắt ngang thành phố.
Piazzale Michelangelo: Nơi Florence trở thành một bức tranh toàn cảnh
Không có nhiều thời gian, vừa xuống tháp, tôi tranh thủ chạy bộ đến Piazzale Michelangelo – công viên viễn vọng nổi tiếng nhất Florence, nằm ở phía Nam sông Arno. Đường đi băng qua những con phố cổ, vượt vài con dốc nhỏ, chỉ mất khoảng 20-25 phút nhưng khung cảnh thì hoàn toàn “xứng đáng để thở gấp”.
Và đúng như những bức ảnh mê hoặc trên Internet, Piazzale Michelangelo hiện ra như một ban công khổng lồ của thành phố. Quảng trường này được xây dựng vào thế kỷ 19 với mục đích rõ ràng: mang đến cho mọi người góc nhìn toàn cảnh đẹp nhất về Florence. Từ đây, toàn cảnh thành phố mở ra trước mắt. Mái vòm Duomo vẫn chiếm trọn trung tâm, những cây cầu cổ kính bắc qua dòng Arno uốn lượn, hàng vạn mái ngói đỏ ấm áp xen giữa mảng xanh của cây lá và đồi núi. Đó là một bức tranh đẹp đến ngỡ ngàng, như được vẽ bằng ánh sáng và thời gian.
Từ Piazzale Michelangelo ngắm nhìn Florence, bạn không chỉ đang nhìn thấy một đô thị đẹp như cổ tích mà còn là di sản nghệ thuật Phục hưng.
Rời Florence, tôi mang theo không chỉ những bức ảnh đẹp, mà còn là cảm giác trọn vẹn khi đã chiêm ngưỡng thành phố này từ nhiều góc độ: từ sự trầm mặc giữa lòng quảng trường, sự chinh phục trên đỉnh tháp chuông, và sự vỡ òa từ ngọn đồi vọng cảnh. Florence đẹp ở mọi góc nhìn, và vẻ đẹp ấy càng sâu sắc hơn khi ta hiểu được những câu chuyện đằng sau nó. Hãy tự mình đến đây, leo lên những bậc thang ấy và tìm cho mình một Florence của riêng bạn.
Mách nhỏ: - Vé tham quan: Nên mua vé Giotto Pass để leo tháp chuông. Suất leo đầu tiên vào buổi sáng sớm là đẹp nhất để tận hưởng không khí trong lành và ánh nắng ban mai. - Lịch trình gợi ý: Sau khi xuống tháp, bạn có thể tranh thủ đi bộ sang Piazzale Michelangelo để ngắm toàn cảnh Florence từ một góc nhìn khác. - Trang bị cần thiết: Nhớ mang giày thể thao nhẹ và thoải mái, một chai nước, và điện thoại hoặc máy ảnh đầy pin, vì bạn sẽ muốn chụp mọi góc ở đây. - Thêm chút thư giãn: Bạn có thể mang theo đồ ăn nhẹ để tổ chức một buổi picnic nhỏ tại công viên trên đồi Michelangelo. Vừa ăn uống, vừa ngắm cảnh cũng “chill lắm nha”! |