“Vua” Ngoại hạng Anh ngồi chơi nhiều nhất vẫn có huy chương: Kỳ dị SAO Chelsea

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

Lịch sử Premier League có không ít cầu thủ chủ yếu ngồi chơi vẫn có huy chương cuối mùa giải.

Man City chủ nhật này có thể sẽ lên ngôi vô địch Premier League và điều đó sẽ khiến Kalvin Phillips có huy chương, mặc dù tiền vệ này đã đá chưa đến 100 phút mùa này do liên miên chấn thương. Nhưng anh sẽ chỉ là một trong một vài cá nhân đá ít vẫn có những tấm huy chương mà Gerrard hay Kane nằm mơ cũng không có được.

“Vua” Ngoại hạng Anh ngồi chơi nhiều nhất vẫn có huy chương: Kỳ dị SAO Chelsea - 1

Loftus-Cheek, người sở hữu chức vô địch Premier League nhàn nhã nhất mọi thời đại

1. Ruben Loftus-Cheek (Chelsea 2016/17)

Luật Premier League quy định phải đá 5 trận mới có huy chương, nhưng ở mùa 2016/17 chúng ta đã có một trong những pha lách luật đoạt huy chương đỉnh nhất mọi thời đại: Ruben Loftus-Cheek đá chỉ 23 phút cả mùa, nhưng lại kéo giãn 23 phút đó vào 6 trận khác nhau, trong đó trận anh đá nhiều nhất là 9 phút.

2. Jack Rodwell (Man City 2013/14)

Nói đến luật 5 trận, Rodwell của mùa 2013/14 tuy không đá ít bằng Loftus-Cheek nhưng chỉ 108 phút vẫn cô đọng được vào 5 trận. Kỳ khôi ở chỗ Micah Richards đá tới 161 phút nhưng vẫn không được huy chương vì đá có mỗi 2 trận.

3. Igors Stepanovs (Arsenal 2001/02)

Stepanovs đá tận 4 mùa ở Arsenal là một điều chứng minh rằng HLV đừng có tin những trò đùa của các học trò, Ray Parlour và Dennis Bergkamp khen Stepanovs chỉ để trêu Martin Keown nhưng Arsene Wenger lại tin là thật.

Nhưng trong mùa 2001/02 một loạt chấn thương trong tháng 2 khiến Wenger phải dùng hàng thủ Luzhny – Campbell – Stepanovs – Upson, và Stepanovs do đó đá đủ 5 trận để đạt tiêu chuẩn nhận huy chương.

“Vua” Ngoại hạng Anh ngồi chơi nhiều nhất vẫn có huy chương: Kỳ dị SAO Chelsea - 2

Thay vì là một hợp đồng thảm họa vì trò đùa của Ray Parlour và Dennis Bergkamp, Igor Stepanovs có thể tự hào là nhà vô địch Premier League và FA Cup

4. Alex Buttner (MU 2012/13)

Đây là lời của Alex Ferguson khi ông biện hộ vì sao Buttner được trao huy chương: “Cậu ấy đi cùng đội đủ các trận sân khách, luôn tham gia các buổi tập, đã đá 4 trận và dự bị 10 trận khác nên tôi nghĩ đó là sự đóng góp”. Thực ra Buttner đá chính 4 trận và dự bị 1 trận, nhưng dù sao cũng đủ để được trao giải.

Ít nhất Buttner cũng đủ hài hước khi nói về điều này, cho rằng Van Gaal đối xử tệ bạc với anh dù anh “14 lần là cầu thủ xuất sắc nhất trận cho MU”.

5) Ronnie Wallwork (MU 2000/01)

Bị đâm trong một hộp đêm, đi tù vì lái xe ăn trộm, nhà vô địch Premier League. Điều cuối cùng Ronnie Wallwork làm được là nhờ đá 4 trận cho MU, trong đó 2 trận là sau khi chức vô địch đã an bài (và thua cả 2). Wallwork đã làm được điều Steven Gerrard, Paul Gascoigne, Harry Kane và Michael Owen không bao giờ làm được.

6) Gokhan Inler (Leicester City 2015/16)

Câu chuyện cổ tích của Leicester City khiến gần như mọi thành viên của đội hình năm đó được nhớ tới, kể cả các dự bị như Shinji Okazaki hay Leonardo Ulloa. Nhưng Gokhan Inler là người ít được nói tới trong số đó nhất vì một lý do: Anh đá đủ 5 trận để nhận huy chương, nhưng cả 5 trận đó là trong 2 tháng đầu của mùa giải và Leicester chỉ thắng 2 trong số đó (và một trong 2 trận thắng đó là trước Chelsea, nhưng Inler vào sân khi Leicester đã dẫn 2-1 ở phút 81).

“Vua” Ngoại hạng Anh ngồi chơi nhiều nhất vẫn có huy chương: Kỳ dị SAO Chelsea - 3

Kasper Schmeichel ở phía sau đang cố nén cười thành tiếng, anh biết bỏ Inler ra khỏi đội là lý do góp phần giúp Leicester vô địch (và Inler sau đó trượt suất đi EURO với ĐT Thụy Sĩ dù là nhà vô địch Anh)

7) Jeremie Aliadiere (Arsenal 2003/04)

Nhân vật này là một minh chứng vì sao lòng trung thành thái quá của Arsene Wenger với cầu thủ của mình có hại hơn có lợi, vì Aliadiere ghi có 14 bàn trong 128 trận đá cho Arsenal trong 6 năm. Ấy vậy mà tiền đạo người Pháp này vẫn lớ ngớ có huy chương nhờ đá 257 phút trong mùa giải bất bại 2003/04, trong đó có 3 lần vào sân từ ghế dự bị khi Arsenal đã chắc chắn vô địch với ý đồ rõ ràng là để ai cũng đủ điều kiện nhận giải.

8) Jiri Jarosik (Chelsea 2004/05)

Andriy Shevchenko thì có thể là do tuổi tác và chấn thương, chứ Jarosik mới là ví dụ tiêu biểu vì sao Roman Abramovich không nên được cho tự do mua cầu thủ. Tuyển thủ người Czech này đến Chelsea ở giữa mùa giải và đá tận 14 trận (11 trận từ ghế dự bị) nhưng thực tế Jose Mourinho chỉ mất vài trận để thấy Jarosik không đủ trình độ.

Câu chuyện các đồng đội mới ở Birmingham cười rộ khi Jarosik được giới thiệu là “nhà vô địch Premier League” đã trở thành một giai thoại.

9) Luke Chadwick (MU 2000/01)

Ít nhất Chadwick vẫn hơn Wallwork ở một điểm: trong 6 trận mùa đó ra sân Chadwick đã ghi được 2 bàn, trong đó có một bàn do David Beckham chọc khe mà Chadwick đến tận bây giờ vẫn thích kể lại.

10) Mateja Kezman (Chelsea 2004/05)

Kezman đã ghi 105 bàn trong 122 trận ở PSV trước khi về Chelsea, nơi anh chỉ ghi có 4 bàn trong 25 trận. Chelsea vô địch không nhờ đến Kezman và tiền đạo người Serbia này cũng có thể lý giải rằng mình là nạn nhân của yếu tố chiến thuật, nhưng ghi bàn ít thế mà vẫn có huy chương thì Kane cũng phải thèm.

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

Q.D

CLIP HOT