Những điều giản dị, bình thường trong đời sống lao động của người Việt tạo nên những bức tranh tuyệt đẹp, đầy màu sắc và cảm xúc mà không cần đến những gam màu rực rỡ. Nhìn vào bức tranh đó, ta cảm nhận được những giây phút bình yên. Rời xa phố thị ồn ào, ta tìm đến làng quê yên ả, nơi có những người lặng lẽ mưu sinh, có sự chân chất và tiếng cười trong trẻo.
Cuộc sống của người dân lao động vùng biển đắm chìm cảm xúc trong bình yên của biển cả. Trải qua nhiều năm tháng sống cùng sóng gió biển cả, họ học cách đối diện với sóng gió cuộc đời, cùng nhau đắp xây gia đình, tạo dựng cuộc sống, vẽ một bức tranh đơn sơ đầy ý nghĩa. Đứng bên bờ biển, nhìn về những con sóng nhấp nhô, lòng thấy thật thanh thản và bình yên.
Thu hoạch cá sau khi kéo rớ ở Quảng Nam.
Phơi cá trên biển Bình Minh, Quảng Nam.
Mỗi bước đi trên cát mịn, chân đạp trên con đường nhỏ xuyên qua làng chài, là mỗi lần thấy niềm tự hào dâng lên về nghề đánh bắt cá truyền thống mà tổ tiên đã gìn giữ và truyền lại. Trong tiếng sóng rì rào, họ cùng nhau chia sẻ niềm vui như bắt được nhiều cá hơn, cùng truyền tai những chuyện lạ có thể đã nghe mấy lần, nhưng vẫn cười đùa sảng khoái.
Đợi cá về trên biển Bình Minh, Quảng Nam.
Cào muối sớm ở Hòn Khói, Khánh Hòa.
Ánh nắng mặt trời ẩn hiện sau những đám mây, tạo nên rải rác các bóng râm dịu dàng trên cánh đồng muối. Dân làng cào muối giơ tay vươn vai, hứng nào là nắng và gió biển bỏng rát. Đôi khi, cái mặn mà của biển cả bốc lên từ những giọt nước muối làm họ cảm nhận mạnh mẽ hơn về cuộc sống của mình, giữa không gian bao la của biển khơi.
Đẩy xiệp trên biển Quang Lang, Thái Bình.
Thu hoạch cói trong đêm ở Tam Quan, Bình Định.
Trên những cánh đồng cói mênh mông, người nông dân cùng nhau thu hoạch cói. Giữa đồng rộ lên xanh ngắt, họ bước nhẹ nhàng, từng động tác thuần thục và uyển chuyển như vũ công chuyên nghiệp. Cảm giác mềm mại của cỏ cây dưới chân giúp họ cảm nhận được sự thân thuộc, gắn bó với đất mẹ. Họ không chỉ là những người lao động chăm chỉ, mà còn là những nghệ nhân thật sự.
Giữa mùa hoa súng ở Tây Ninh.
Kéo vó mùa nước nổi ở Tịnh Biên, An Giang.
Hay trên những ruộng nước mênh mông, hoa súng thi nhau nở rộ, lấp đầy màu hồng trên bề mặt. Mỗi bông súng được người nông dân thu hoạch với tinh thần tôn trọng và tỉ mỉ, như là món quà thiên nhiên ban tặng.
Những đứa trẻ trốn mưa tại Mù Cang Chải, Yên Bái.
Ngôi nhà đầy ắp ngô ở Mù Cang Chải, Yên Bái.
Những điều thơ ngây nhất luôn đến từ những đứa trẻ. Hình ảnh của những đứa bé hồn nhiên vui đùa giữa cánh đồng, làng quê. Giữa cơn mưa nhưng không lại làm cho chúng phải sợ hãi, trốn tránh. Chúng coi mưa như là món quà tuyệt vời mà thiên nhiên dành cho. Giữa cơn mưa, bạn vẫn nghe được những tiếng cười giòn tan. Mưa mà thấy lòng chúng ấm áp đến lạ.
Phơi bánh tráng ở làng bánh An Thái, Bình Định.
Hấp cá cơm trong đêm ở Phú Yên.
Nhiếp ảnh gia Cao Kỳ Nhân.
Những điều giản dị, bình thường chính là những giá trị đích thực trong cuộc sống lao động của người Việt Nam. Chúng tạo nên một bức tranh đẹp, rạng rỡ và đầy ý nghĩa về sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Đó chính là bức tranh thật đẹp, là bức tranh cuộc sống của mỗi người Việt Nam.