Mùi hương sen quê Bác

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

Một ngày đầu hạ, trời nóng như đổ lửa. Tôi đi trên con đường như rực cháy bởi những cơn gió phả gấp gáp vào mặt. Bỗng một mùi thơn man mác làm dịu mát tâm hồn tôi. Là hương sen quê Bác!

Mùi hương sen quê Bác - 1

Ngày bé chưa biết gì, khi lần đầu tiên được về thăm quê hương của Bác Hồ kính yêu, tôi đã cảm thấy một sự thư thái, dễ chịu khi được đắm chìm trong mùi thơm ấy. Tôi được dạy ở trường, được nghe các cụ già kể Bác yêu trẻ em lắm, rồi khi ngửi hương sen, tôi lại càng cảm thấy đúng như vậy.

Giờ đây, cũng như đứa trẻ 7 tuổi ngày ấy, những kỷ vật bạc màu thời gian vẫn vậy, nhưng có chút gì khác, đó là tâm thế của người đã trưởng thành, đã có thêm hiểu biết trong cuộc sống. Nhưng tình yêu bao la tôi dành cho Người vẫn vẹn nguyên và càng lớn lao hơn. Tưởng nhớ tới Bác là tôi lại cảm thấy nhớ hương sen man mác.

Hương sen Kim Liên dường như đậm đà hơn dưới trời nắng nóng. Chẳng biết cái tên làng Sen có từ khi nào, chỉ biết rằng, đó là nơi sinh thành của Bác Hồ. Chắc lúc nhỏ, Người cũng thấm đẫm trong thứ hương sen ấy, cũng có nhiều kỷ niệm về sen ở đây. Người cũng trải qua hết nắng nóng rồi đến giá rét như tôi đã được trải nghiệm ngày nay. Thật lạ, cảm giác mình được sống trong cùng một bầu không khí, hít hà cùng một mùi hương với Bác Hồ kính yêu là một thứ gì đó không thể diễn tả bằng lời, chỉ thấy xao xuyến khôn tả.

Chính nơi đây, Bác Hồ đã cất tiếng khóc chào đời như bao trẻ em khác, cũng đã bắt đầu hình thành nên nhân cách lớn của Việt Nam. Nhân cách lớn đó được phát triển trong hương sen man mác này, được nuôi dưỡng bởi làng này, bởi hương sen này. Các cụ già ở đây bảo, xưa sen mọc khắp nơi, cả ngoài đồng lẫn bãi lầy, có lẽ câu ca dao “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” cũng từ vậy mà ra, vì sen là loài phát triển rất mạnh mọi nơi.

Nhưng sen ấy chỉ mọc khi có bàn tay con người chứ đâu phải tự nhiên mà có. Trước còn sen, có một thời gian đến làng Sen mà thấy ít sen quá, lòng xót xa vô vàn. May mắn thay, người Kim Liên quyết tâm khôi phục và bảo tôn cây sen đúng lúc, nếu không sen ở đây đã mai một rồi. Chỉ một năm sau, Kim Liên đã lại đầy sen, sen bát ngát hương, sen của tình đoàn kết và lòng kính yêu Bác. Người dân nâng niu, chăm sóc sen như người thân, và sen đã trả ơn đồng bào bằng gương sen tinh khiết.

Mỗi địa điểm, mỗi kỷ vật gắn với Bác và cụ Nguyễn Sinh Sắc đều để lại trong lòng du khách những ấn tượng khó phai. Người đến đây, cho dù là là ai và làm nghề gì cũng đều thấm đẫm tinh thần yêu nước của một dòng họ xứ Nghệ. Đó là những con người yêu quê hương tha thiết và không cam tâm nhìn đất nước chìm trong bàn chân dày xéo của kẻ xâm lược.

Đó chỉ là một ngôi nhà gỗ 5 gian mộc mạc, hằn lên  dấu vết của thời gian. Gian nhà nhỏ bé tiêu biểu cho những nếp nhà ở nông thôn Việt Nam thời trước, chỉ vậy   mà bao tư tưởng lớn ra đời, để rồi khi trưởng thành, người thanh niên Nguyễn Tất Thành nung nấu quyết tâm ra đi tìm đường cứu nước.

Về quê Bác, sen hồng thơm dịu lan tỏa khắp các giác quan. Sen mênh mang đẹp tuyệt vời, như đánh động tiềm thức người Việt, để họ nhớ về quê hương, bản quán, nhớ về công ơn của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại. Làng Sen luôn bát ngát hương sen, cũng như hình ảnh giản dị của Bác Hồ vẫn ngày ngày hiện diện trong tâm tưởng của người dân Việt Nam. Bác đã đi xa, nhưng tấm gương đạo đức của người luôn được toàn dân học tập và làm theo.

Dẫu đã qua cả thế kỷ, dẫu vạn vật đã đổi thay, dẫu đất nước Việt Nam ngày nay đã khác xưa rất nhiều, nhưng những hình ảnh và mùi hương đượm màu ký ức về làng Sen gắn liến với tuổi thơ ấu của Bác mãi còn đó trong dòng chảy thời gian vô tận.

 

  Đinh Thành Trung

Chia sẻ

Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo Chia sẻ zalo

CLIP HOT